Hải Phòng học

http://haiphonghoc.vn


Kỷ niệm ngày Thương binh liệt sĩ 27-7

Nhân ngày 27-7 BBT xin trân trọng giới thiệu hai bài thơ: - Chị dâu tôi - Một ý kiến sau khi đưa hài cốt em trai về nghĩa trang quê nhà Hai bài thơ trích trong tập thơ : Táo rụng sân đình ( Nhà xuất bản hội nhà văn) tác giả nhà thơ Vũ đình Mai hội viên CLB Hải phòng học
Nhân ngày 27-7 BBT xin trân trọng giới thiệu hai bài thơ:
- Chị dâu tôi
- Một ý kiến sau khi đưa hài cốt em trai về nghĩa trang quê nhà
Hai bài thơ trích trong tập thơ : Táo rụng sân đình ( Nhà xuất bản hội nhà văn) tác giả nhà thơ Vũ đình Mai hội viên CLB Hải phòng học

CHỊ DÂU TÔI

Nhớ ngày chị về làm dâu

Mẹ tôi bỏ dở miếng trầu đang têm

Rưng rưng đón chị trước thềm

Mừng như cô tấm, cô tiên vào nhà!

Vừa buông sách bút cấp ba

Nào ai đã tỏ đường xa dặm dài

Lửa bom réo một góc trời

Anh tôi để lại chị tôi một mình

Khăn tang chụp xuống đầu xanh

Bão giông muốn quật tan tành mầm cây

Xót thương trĩu nặng vai gầy

Nuôi già dạy trẻ loay hoay một mình

Tuổi xanh chẳng có ngày xanh

Cọng rau mớ tép cũng thành nỗi lo

Sớm hôm thân vạc thân cò

Đồng cao ruộng thấp đắp bờ khơi nong

Trăng tà còn quấn lấy song

Chị dâu tôi ở nhà chồng một thân.

Ai buông mai mối xa gần

Chị tôi cố bấu bàn chân xuống bùn

Khép mình con dế con giun

Ngày buồn đã vậy đêm buồn gấp hai

Mênh mông năm rộng tháng dài

Chị mong nhan sắc mau phai mau tàn

Người ta giữ đẹp giữ giòn

Chị tôi mong sớm mỏi mòn tấm thân.

Thế rồi, hè cũng thay xuân

Thế rồi, trời cũng dần dần vào thu

Người ta vượt biển băng hồ

Chị tôi ép xác đi tu một mình

Mấy mươi năm ấy tội tình

Chị tôi rũ hết tươi xinh một thời

À ơi ...

No tròn ngủ tít trong nôi

Con tôi bay giữa những lời bác ru...

 

MỘT Ý KIẾN

SAU KHI ĐƯA HÀI CỐT EM TRAI VỀ NGHĨA TRANG QUÊ

 

Vừa buông sách bút cấp ba

Em trai tôi nhận hai giấy gọi

Một vào đại học

Một ra chiến trường

Em tôi bỏ giảng đường

Khoác ba lô theo cuộc chiến

Bổ sung vào binh đoàn 559

Làm đường cho xe ra vào

Mặc đạn xới bom đào

Mặc mưa nguồn thác lũ

Không có giờ ăn giờ ngủ

Không phân biệt ngày đêm

Bao máu xương mới có một đoạn đường

Lại bao máu xương giữ nó

Hướng vào phía nam

vẫn phải lan ra khắp ngả

Như tơ con nhện như gọng con cua

Đoạn này hỏng, chỗ kia đi

Ngoằn ngoèo nhưng thông suốt

Mồ hôi nước mắt

Xương trắng máu đào

Em tôi nằm xuống một chiều

Ngày Năm tháng Năm năm Bảy Mốt

Giữa những đoạn đường chằng chịt

Nơi em nằm chi chít hố bom.

Chưa bao giờ

được hò hẹn yêu thương

Chưa bao giờ cầm tay người con gái

Gia đình nhận tư trang em để lại

Có một tập thơ

Viết bằng cả bút chì bút bi

Toàn những bài lạc quan

sắp đến ngày toàn thắng...

Trong thơ em

vẫn có vầng trăng con nước

Cốm mới xôi vừng ngày mới gặt mùa

Vẫn thương mẹ thương cha

Gian truân khó nhọc

Thắng lợi về

Em sẽ đi cày đi cuốc

Báo hiếu mẹ cha...

Trường Sơn ngái xa

Trường Sơn trùng điệp

Dẫu đã hết đạn bom ác liệt

Hơn chục năm sau mới đưa được em về

Yên ngủ trong nghĩa trang quê

Một tấm bia

Ghi tên em:

Vũ Thanh Lâm

Liệt sĩ

Những người như em

trong chiến tranh chống Mỹ

Còn nằm đâu đó suốt Miền Nam

Chưa được về đây với cha chú họ hàng

Bia mộ đã chỉnh tề

từ chín năm chống Pháp.

Nên chăng

Cứ theo danh sách

Xây mộ từng người với đầy đủ họ tên

Những anh lính chết trẻ rất thiêng

Họ sẽ về đây

Nhận những nén hương

nơi quê cha đất tổ

Dù hài cốt không tìm thấy nữa

Hồn linh thiếng vẫn gần gũi cháu con!

Tác giả: admin

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây